1. Tại Tuy Hòa , Vạn Ninh (Tỉnh Phú Yên, Tỉnh Khánh Hòa)
Ngày 23-3-1975 phần đuôi đoàn xe di tản bị mắc kẹt trên Tỉnh Lộ 7 gần quận Phú Túc, cách Thành Phố Tuy Hòa khoảng 40 km về phía tây, vì pháo cọng sản bắn vào đoàn xe ở phía trước
Mother lost her child at Tuy Hòa. Ngày 25 - 3 – 1975
Ngày 26 tháng 3 năm 1975 tại Vạn Ninh, Ninh Hòa.
Những người dân chỉ có vài món đồ trên lưng , tức tưởi dẫn gia đình trốn chạy cộng sản
Tại Nha Trang
Ngày 31 - 3- 1975 tại phi trường Nha Trang
Trên chuyến bay cuối cùng rời khỏi phi trường Nha Trang ngày 31 - 3- 1975
Trong cuộc hổn loạn những người Lính VNCH không chỉ lo cho riêng bản thân mình mà còn giúp đở bảo vệ sự sinh tồn của người dân nhất là những em bé
Phi trường Nha Trang Ngày 1 - 4- 1975
Ngày 2 - 4- 1975. Trong cảnh di tản ra khỏi Nha Trang. Một người dân đang đu trên cánh cửa máy bay
3 giờ sáng Ngày 30 - 3 - 1975. Chiếc HQ 802 cập bến cãng Cam Ranh
... đến 8 giờ tối Ngày 30 tháng 3 năm 1975, nhổ neo tiếp tục cuộc hành trình, rời cảng Cam Ranh để về Vũng Tàu
Hai ngày sau, là ngày 3-4-1975. Tàu HQ 802 đang trên biển Đông
Ngày 2 tháng 4 ngăm 1975 Nha Trang thất thủ
Tại Phan Rang , Phan Rí
Tại Phan Rang . Ngày 16 tháng 4 năm 1975.
Tại Cửa Phan Rí . Ngày 18 tháng 4 năm 1975.
Tại Xuân Lộc
Ngày 12 tháng 4 năm 1975, đồng bào bỏ chạy khi việt cọng tới Xuân Lộc và người thanh niên xấu số này đã gục ngã trong vòng lửa đạn trên quốc lộ 1
Ngày 13 - 4 - 1975.
Tại Xuân Lộc
Ngày 14 - 4 - 1975, em trai này di tản một mình bằng chiếc xe lăn trên đoạn đường dài từ Xuân Lộc, đang di chuyển trên quốc lộ 1
Ngày 14-4-1975 , dân chúng Xuân Lộc chạy hổn loạn tranh dành leo lên chiếc trực thăng.
Ngày 15 - 4 - 1975
Ngày 23 tháng 3 năm 1975 tại Xuân Lộc
Ngày 31 - 3 - 1975
Ngày 23 tháng 3 năm 1975 Xuân Lộc thất thủ
Tại Lâm Đồng , Long Khánh
Ngày 15 tháng 4 năm 1975, tại tuyến phòng ngã ba Dầu Giây
Ngày 19 - 3 - 1975, trên quốc lộ 20 từ Lâm Đồng về Dầu Tiếng
Ngày 20 - 4 – 1975, Quốc lộ 20 từ Lâm Đồng về Dầu Giây
Ngày 20 - 4 - 1975 tại Dầu Tiếng
Ngày 21 - 4 - 1975, dân chúng Long Khánh chạy tránh cọng sản
Ngày 21 - 4 - 1975, người chồng cuả phụ nữ này bị trúng đạn pháo kích của cộng sản
Ngày 21 - 4 - 1975, cộng sản vô tới Long Khánh
Ngày 21 tháng 4 năm 1975 Long Khánh thất thủ
Khắp nơi - Dân chạy tránh giặc cọng sản
Một chiếc tàu vận tải Vishipco chở số người tị nạn nặng trĩu từ miền trung khi cộng sản tràn vô
Một chiếc thuyền tị nạn ở miền trung
Người chạy giặc chỉ có đôi giày, vài cái túi, và một cái radio
Một gia đình dắt dìu nhau chạy giặc từ miền trung tránh đợt tấn cộng của cộng sản
Gia đình và trẻ em chạy giặc từ miền trung vào nam trong ngày cuối tháng 4 năm 1975
Hai em bé lạc loài trong dòng người chạy giặc
Với chút hành trang còn lại người cha cõng đứa con chạy trốn cộng sản ở Trảng Bom ngày 23 - 4 -1975
Khắp nơi - Dân chạy tránh giặc cọng sản
Vũng Tàu Ngày 9 tháng 4 năm 1975
Dân chúng chen chúc tìm lối thoát tại các bến tàu
Ngày 21 – 4 - 1975, người dân Sài Gòn lũ lượt kéo nhau chạy ra Vũng Tàu tị nạn
Tại Sài Gòn
Ngày 24 - 4 - 1975. cọng sản đã ném bom vào Sài Gòn
Lúc 3 giờ 30 Ngày 27 tháng 4 năm 1975, cộng sản pháo kích vào hành phố Sài Gòn
Ngày 28 - 4 - 1975, cộng sản tiếp tục pháo kích vào Sài Gòn
Tại Bến Sông Bạch Đằng
Người dân Sài Gòn tìm đường thoát trên bến phà Thủ Thiêm trên bến sông Bạch Đằng
Và những người sài Gòn đang liều mạng trèo lên các xà lan tại bến cảng Sài Gòn họ cố chạy trốn cộng sản
Ngày 29 - 4 - 1975
Một bé trai đầu đội mũ lính, trên lưng cõng một đứa bé lạc loài trong đoàn người chạy giặc
Sài Gòn vào những ngày cuối tháng Tư năm 1975 như một cái chảo đặt trên lửa đang nóng dần lên và dân chúng như đàn kiến loi ngoi trong đó không lối thoát
8 comments:
Tàn khốc quá!
cảm ơn bác nhiều lắm, xin bác cho mượn tư liệu quý giá này
Ôi dân tộc ta ...Thế mà bây giờ vẫn chưa hết đau thương !
Có những con người ĐÃ nhân danh tổ quốc, thà hy sinh vài thế hệ nhân dân, tạo nên những nạn nhân như thế để thống nhất đất nước.
Và bây giờ trong số đồng bào ta vẫn không ít người cho rằng như thế là đúng, là xứng đáng.
ÔI DÂN TỘC TA!!!!
Năm 1954 mình theo cha mẹ vào Nam _ đỏ hỏn_không có một ý niệm gì về sự trốn chạy mà cha mẹ chọn.
Càng lớn mình càng hiểu ra ...chậm rãi và mơ hồ.
Cho đến sau ngày 30.4, và sau đó nữa mình hiểu và tự trả lời về sự lựa chọn của cha mẹ _ không đơn giản vì bố mình lúc đó là một quân nhân trong QĐ Pháp_
Nhìn lại những hình ảnh này ..thấy đâu đó một phần đời của Đất Nước...một phần đời mình. Tất cả đều rất buồn ...!
Còn mình thì đã không coi một người bạn cố tri là bạn nữa kể từ ngày anh ấy gián tiếp (chỉ gián tiếp thôi) coi ông nội anh ta, và bố mẹ anh ta nữa, là những người không ngu si thì cũng phản quốc khi bỏ miền Bắc, từ chối tiếp tay với chính quyền để xây dựng miền Bắc xã hội chủ nghĩa giàu đẹp. Nói anh ta gián tiếp chửi ông bà cha mẹ là vì anh ta hãnh diện tuyên bố trước mặt mình là CS thì cũng tốt. Chỗ 2 người với nhau, anh ta không cần nói dối, mà mình có bắt anh ta nói xấu cho CS đâu. Cứ im miệng thì cho tới giờ có lẽ mình vẫn chưa khinh anh ta là đồ con cái mất dạy.
Mà thực ra TÔI YÊU QUÊ TÔI VÌ TÔI YÊU CON NGƯỜI SỐNG VỚI TÔI Ở QUÊ ĐÓ. Không có con người, quê hương, đất nước trở nên con số không.
Nhưng giả sử trên kia là những tấm ảnh chụp cảnh những con người giàu có phương phi béo tốt đi xe RollRoyce ăn mặc lộng lẫy đang sinh hoạt gì gì đó thì có làm cho tôi động lòng yêu quê hương không nhỉ.
Thế nên QUÊ HƯƠNG LÀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐÃ YÊU THƯƠNG TÔI VÀ TÔI ĐÃ YÊU THƯƠNG HỌ.
Quê hương không phải là Cờ, không phải là Bản Đồ, không phải là Lãnh Thổ, và quê hương chưa bao giờ là Chính Quyền. Đây là tiên đề mà tôi cho rằng dân ta chưa biết, chưa tin, và do đó dân ta sẽ còn tiếp tục khốn khổ dưới cái ách đỏ bây giờ.
Thưa không phải là quân nhân trong quân đội Pháp.
Đó là một quân nhân trong quân đội Quốc Gia, một thể chế "quân chủ thuộc địa" (chữ này mình tự đẻ ra) của vua Bảo Đại. Những người này đồng đội với những quân nhân thua trận Điện Biên Phủ. Lúc đó đã có ý thức chống cộng (không phải chống chủ nghĩa CS nhưng không theo người CS vì thấy họ ác quá) ở một số thanh niên VN, không theo Việt Minh thì họ đành theo Tây, làm lính Tây và sau trở thành lính Quốc Gia của vua Bảo Đại. Rồi sau đó là chính phủ Trần Trọng Kim rồi Ngô Đình Diệm.
Đường lối không theo CS cũng không theo Tây chẳng theo Mỹ của ông Ngô Đình Diệm đã làm cho thanh niên VN thời đó háo hức mà đi theo, mà di cư. Cái đường lối đó đã chọc giận cả thế giới (loài người vốn rất chó với nhau, kể cả chọc giận Vatican) và bằng mọi cách khôn có ngu có, người ta đã giết được ông Diệm, giết luôn 20 triệu con dân Việt Nam.
(Đừng hỏi về ông Thiệu, từ sau ông Diệm Miền Nam coi như mất rồi. Điều này nói rằng dân Miền Nam đã phải chịu đựng đau khổ kiểu chạy loạn suốt từ 1963 đến nay. Khổ nhất là những người lính, họ cầm súng bảo vệ quê hương nhưng biết chắc sẽ thua.)
Post a Comment