Saturday, December 31, 2011

để cho dân đói, thế mà

"... để cho dân đói, thế mà cũng có những thế hệ điên cuồng tôn sùng lãnh đạo tàn bạo, dâm đãng, vô đạo đức, quý trọng hắn hơn thần thánh. Trong khi cả triệu người khóc lóc thảm thiết, thương tiếc tên bạo chúa, thì cũng có biết bao nhiêu người chờ cơ hội để được thoát ra khỏi cái Cường Thịnh Đại Quốc nầy.---Chế độ giáo dục nhồi sọ nào cũng có một lũ người cuồng nhiệt với cái óc bả đậu cả." -----Trúc Giang----- Minnesota ngày 28-12-2011

Monday, December 5, 2011

Thơ thời nay

Hổm rày thấy mấy bài thơ, tui không để ý vì nhiều lẽ. Trong đó có cái lẽ là "trong thời buổi VN bây giờ, chỉ có thơ láo và thơ chửi. Mà bản chất của nghệ thuật không phải là để nói dối hay để chửi bới gì ai. Nghệ thuật chỉ để ca tụng chân thiện mỹ.

Tuy nhiên, vì dân Việt ta lại thích thơ nhất so với các loại hình nghệ thuật khác. Và vì thế "người ta" đã dùng thơ theo kiểu hiếp dâm thơ, cũng như TCS đã dùng nhạc theo kiểu hiếp dâm nhạc, để mà ca tụng những thứ rác rưởi và nói dối (hay nói thật cái tâm ngu tối của tác giả). Tôi không đặt nặng chuyện tác giả đó thật bụng ca tụng hay ca tụng vờ để kiếm điểm, nếu lỡ đọc thơ, tôi quan tấm đến "sự thật" trong đó.

Và tôi phải nhắc một điều: "DÂN TA CÒN KHỔ LÀ VÌ CÒN TIN VÀO CÁI GỌI LÀ ĐẠO ĐỨC CỦA ÔNG HỒ." Chứ không phải chỉ có bây giờ bọn lãnh đạo đảng mới đểu như thế.

--- Nhân nào quả nấy, cây nào trái nấy. Cha nào con nấy, cá mè một lứa, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, nồi nào vung nấy,... Ông bà ta đã dạy đi dạy lại rồi. Hồi đầu thị ngạn! Hỡi dân ta, hãy mở "tâm nhãn" ra mà sống.