Comment này tuyệt vời vì nó nói lên được tiêu chuẩn đạo đức, hay đúng hơn, nó nói lên được cách nhận định lịch sử bằng Lương Tâm con người trong xã hội Loài Người. (Xin nói rõ như thế để phân biệt với cái cũng gọi là "lương tâm" trong một xã hội tự xưng là "xã hội chủ nghĩa" nhưng thực ra chỉ là "thước đo giá trị" trong một xã hội đang theo cái chủ nghĩa không coi xã hội loài người ra gì, nó chỉ là một "bầy đàn" hay một "trại súc vật".)
Comment này viết đã lâu của một vị trong friendlist của HĐ, tự xưng là "đầy tớ dân". Để khái quát hóa nó, HĐ xin sửa vài từ mang tính cá biệt thành từ mang tính khái quát (sửa và tô màu đỏ).
===========
Ông ta có nhiệt huyết và lý tưởng của ông ta (phản chiến, ghét Mỹ) và các tác phẩm của ông đã nói lên điều đó bởi chế độ Cộng Hòa không làm gì được ông ta, khi chưa có được chứng cớ ông là cộng sản. Bởi khi ấy miền Nam chúng ta có luật và luật được bảo vệ bởi các nhà Lập và Tư pháp. Hành pháp đã ngậm ngùi bó tay. Tôi yêu chế độ cũ của ta vì thế, và tôi khinh ông ta vì thế, hùng hổ lợi dụng sự tự do ấy để phá hoại nó và câm miệng cúi đầu chịu mất chính tự do sáng tác, tự do nói lên lòng mình khi bị sự đe dọa của 1 chính thể bất tuân Luật và Hiến pháp của quốc gia mình. Ông ta đã có tội với lẽ phải và đã có tội khi câm nín và khuất phục để đồng lõa với tội ác.
Ngày trước 75 với người trẻ như tôi, ông ta phần nào đã nói được lòng tôi về cuộc chiến không cần thiết ấy. Dĩ nhiên ta đều hiểu cuộc chiến vô lý ấy được dựng nên bởi bọn ác thú CS. Đến khi chúng ta thua, ông ta hồ hởi hợp tác với đám quỷ đỏ thời gian đầu, để rồi vỡ mộng và hèn nhát buông xuôi cả lý tưởng của mình, để xếp hàng với bầy cừu. Từ đó, ông ta đã không dám có lấy 1 tác phẩm để nói lên sự bất mãn của mình với chế độ phi nhân này như ông ta đã hăng say làm để bày tỏ lòng mình bằng biết bao tác phẩm dưới chế độ cũ của chúng ta. Tôi đã yêu các tác phẩm của ông ta một thời gian rất dài, tôi đã lầm, đã ngây thơ như những người Tự Do đã ngây thơ. Và tôi đã quyết chôn các tác phẩm của ông ta khi đã thấy được và hiểu được cái Tâm bé nhỏ, tội nghiệp, đáng khinh của ông ta khi người Tự Do như chúng ta đã hiểu đươc để không còn bị lừa nữa. Làm sao còn có thể yêu được nữa khi lòng mình đã khinh? Làm sao có thể tha thứ được với loại người hai mặt ấy? Có phải rõ ràng ông ta đã dùng chữ Tâm của mình với lòng vị kỷ, nhỏ nhen?
Có phải ông ta đã quyết tử với khoan dung và quyết quỳ gối trước bạo lực? Có nên hỏi như thế không, các bạn?
4 comments:
Cũng chỉ vì sáng nay mới nói chuyện về Tô Hải. Hóa ra cụ TH bằng vào cuốn hồi ký đã thoát được búa rìu của giới trí thức trẻ. Bác Bùi Tín cũng thoát với một loạt tuyên xưng về đức tin của bác ấy. (Cái chiêu mà CS muốn vô hiệu hóa 2 ông già này là: Ngày trước tụi này theo tao nói dối, bây giờ tụi nó cũng đang nói dối đấy, theo lệnh tao, nên tao không "xử" tụi nó.) Chứ thử như Phạm Lưu Vũ hay Nguyễn Ngọc Tư viết như hai cụ già ấy xem có bị xe đụng chết như Lưu Quang Vũ không à.
Võ Văn Kiệt cả đời khoác lác, trước khi chết bốc mùi tử khí bằng vài câu nói mà khá nhiều em khoái. Cũng như Nguyễn Khải cuối đời viết bài tiểu luận gì gì đó. Hai tay tên K này có bao giờ dám tuyên bố rằng toàn bộ những tác phẩm của họ, những công trình của họ là thuốc độc đâu, cả cuộc đời họ là phục vụ cái ác đâu, và họ cũng không bảo rằng họ đã Hèn mà làm theo người khác.
Các "nghệ sĩ" trong nước và hải ngoại hãy cẩn trọng.
Tôi tin rằng các thanh niên VN lứa tuổi 40, 50 không phải dễ bị lừa hoặc không có chủ kiến đâu.Tiêu chuẩn đạo đức của họ chỉ là "khá bao dung" thôi, nhưng chặt chẽ.
Câu này rất hay ...
Có những thằng hèn cả đời.
Người tự nhận là hèn thực ra lại là anh hùng.
Có điều cụ Tô Hải có vẻ như bị tụi nó vô hiệu hóa. Nếu nó bắt bỏ tù cụ thì nó chết chắc.
Tụi nó có quyền và quyền đó được bảo kê bằng sức mạnh "chủ nghĩa phát xít công an trị" ... tụi nó có quyền nói và được nói theo ý mình "Tao là luật"
Cái ghế cai trị là trên hết ..
Post a Comment