Sunday, April 29, 2012

Nguyễn Văn Lục

Bộ mặt thứ ba của Sài Gòn sau "Giải Phóng": bộ mặt của kẻ chiến thắng? Có cuộc diễn binh ăn mừng chiến thắng. Chiến thắng gì, ai chiến thắng ai? Đã nói rằng cuộc chiến này không có người thắng, kẻ thua. Vậy ăn mừng chiến thắng là bỉ mặt đối với người Sài Gòn. Người Sài Gòn muốn quên, còn họ muốn nhớ. Họ muốn phô trương sức mạnh, họ muốn người Sài Gòn nhìn nhận thua cuộc. Họ muốn xác nhận một điều không cần xác nhận nữa. Và mỗi năm, họ tái diễn lại cảnh này.

NVL

4 comments:

Hồng Đức said...

(Nguyễn Văn Lục viết tiếp:)

Tôi tự hỏi khi thống nhất nước Đức thì dân chúng Tây Đức ứng xử thế nào, nhà cầm quyền Tây Đức đã hành xử ra sao? Đã bắt đi học tập? Đã đầy đi kinh tế mới? Đã tịch thu tài sản, nhà cửa dân Đông Đức? Đã truy diệt đốt phá sách vở bên Đông Đức? Đã bắt các nhà văn, nhà báo Đông Đức vào tù? Đã dựng nên những bức tường ô nhục? Đã gọi dân quân Đông Đức là bọn Ngụy, bọn phản động? Đã xua đuổi người ta ra biển? Đã có bao nhiêu người dân Đông Đức phải trốn ra khỏi nước họ? Và một câu hỏi chót: Dân Tây Đức đã hy sinh bỏ ra bao nhiêu tỉ để thực hiện việc thống nhất nước Đức?

Các anh em đồng bào, những thanh niên trí thức từng du học, từng đi làm bên các nước Đông Âu, hãy làm nhân chứng viết lên điều này. Các anh đã thấy gì, nghĩ gì và so sánh gì khi nghĩ tới hoàn cảnh thống nhất đất nước sau 1975 so với nước Đức?

Bài học thống nhất nước Đức là bài học lớn mà người CS khi nhìn lại đã không học được, chỉ vì việc thống nhất này xảy ra sau 1975. Nhưng ngay cho dù xảy ra trước 1975, vị tất đã học được gì? Bằng chứng là sự tan rã chế độ CS Đông Âu, nào họ đã rút ra được bài học gì? Bộ mặt thứ ba này cho thấy một điều: Họ luôn luôn cư xử với người Sài Gòn như kẻ thắng cuộc, như kẻ đô hộ với người bị trị. Đó là một thứ thực dân kiểu mới.

song thu said...

Đây chính là TỘI ÁC lớn nhất của họ. Cho thấy rõ bộ mặt của NHỮNG CON TẮC KÈ HOA ( còn ác hơn cả giai đoạn "Nhân văn giai phẩm", khi kéo lùi cả một dân tộc, cả một đất nước cho tận đến bây giờ, để tất cả rơi vào vòng nô lệ )

Anna Nguyen said...

Đó là sự khác biệt lớn lao về nền đạo đức và tính nhân văn dựa trên hai nền chính trị khác biệt. Nó là một bằng chứng rõ ràng về cái gọi là ưu việt và là xác định đúng bản chất tên gọi.

GH Kh said...

một cái Note rất hay ... Đã 37 năm trôi qua người cs vẫn rỉ rã khua trống ăn mừng ... "họ muốn người Sài Gòn nhìn nhận thua cuộc" , để bỉ mặt bao nhiêu triệu người dân miền nam . Mệnh danh giải phóng miền nam khỏi áp bức, làm cuộc cách mạng vô sản, tẩy nảo và vô sản hóa người dân ... cách mạng lòng vòng bao nhiêu năm trong cảnh bần cùng để cuối cùng hảnh diện rằng mình đã tìm thấy con đường đi đúng, con đường tư bản chính tông ...Nhưng trình độ bất công bóc lột, khoảng cách giàu nghèo thì vượt hẳn các xứ tư bản mà chính người CS từng nguyền rủa . Đánh đuổi đế quốc Mỹ để ngày hôm nay phải cố gắng cầu cạnh được làm bạn, liên minh với họ

Thống nhất nước Đức hoàn toàn ngược lại : không một giọt máu, không ai bị đi cải tạo tẩy nảo , và quan trọng hơn là không có khái niệm thắng hay thua . Những ngày đầu tiên dân đông Đức bước sang phía tây còn được tặng mỗi người 100Mark gọi là quà Welcome .

Vinh quang gì cuộc nội chiến VN hơn 20 năm . Chỉ là tương tàn phi nghĩa ?