Sunday, August 2, 2009

Cẩn thận khi viết về HCM.

Một điểm quan trọng khi viết về tiểu sử của ông Hồ cần nhấn mạnh là nên bình tĩnh nói sự thực và công bình. Có một số nhà báo và nhà văn phe quốc gia khi nói về ông Hồ thường không tiếc lời mạt sát nguyền rủa. Là vì họ quá phẫn nộ, mất bình tĩnh. Vì vậy người đọc bình tĩnh thường không tin, cho là bịa đặt, vu khống. Muốn khách quan và công bình thì phải nhìn nhận ông Hồ là người có chí, có tài về chính trị, nhờ được đào tạo rất kỹ về tổ chức cách mạng và phương pháp đấu tranh chính trị của cộng sản quốc tế, là tổ chức cho đến lúc ấy chưa có nước nào trên thế giới tự do có thể so sánh được.

Nhưng bên cạnh cái tài đó là sự tàn ác, bất nhân, và gian xảo (do ảnh hưởng lý luận và thực hành của chủ nghĩa cộng sản, duy vật, vô thần) đưa ông ta và đảng cộng sản tới những tội ác không thể tha thứ là lạnh lùng, vô cảm trước những cái chết của hàng triệu dân, kể cả những lãnh tụ các đảng phái quốc gia tên tuổi, chỉ vì mục tiêu cuối cùng là chiếm được chính quyền trong tay, hầu thực thi những chính sách hoàn toàn theo mẫu mực của cộng sản quốc tế, và nhằm phục vụ quyền lợi của Liên Xô và Trung Cộng.(MV)

2 comments:

Mẹ Nấm 's said...

Chí lý!

Hồng Đức said...

Mình cũng luôn tâm niệm phải bình tĩnh những mỗi lần nghĩ tới "tên chó đẻ" (nói theo cụ VIP KK) là lộn tiết.